21/12/07

anh la the' .....Get out of my life

Đôi khi con người quá tin vào thứ mà bản thân cho rằng đó tuỵêt đối. Nhưng cuộc sống mà. Làm gì có một tình yêu nào gọi là tuyệt đối mà nếu có thì nó cũng chẳng bao giờ xảy ra với một người như anh_và tôi.

Sai lầm trong suy nghĩ, tôi đánh mất chính mình vì thứ gì đó anh mang đến. Lời nào đó có ngọt đến tận tim và yêu thương nồng thóat ra từ hơi thở. Tôi đã yêu như thế. có lẽ là mù wáng nhưng thật sự. Nó là thứ mùi vị của một tình yêu, mùi vị mà ai cũng thèm khát trong cuộc sống.

Nhưng rồi thì tôi nhìn thấy. Tình cảm của chúng ta yếu ớt wá. Chỉ cần thổi một hơi nhẹ là đã bay đi thật xa. Đụng một chút cũng làm nó sụp đổ. Tôi đã thỗi và đụng. Tất cả kết wả đó là sự tất yếu của một tình cảm không bền vững, chưa bao giò có nền móng nào vững chắc. Chỉ là sự tình cờ. Tôi tình cờ thấy tim anh và giừ nó trong tay. Đến một lúc nào đó, như hôm wa, Tôi fải trả lại cho anh và nhận những kết wá của việc ngu ngốc mà yêu anh.

Mất anh tôi không than, mất anh tôi không nhắc tới nhiều vì tôi biết mất anh đôi khi tốt cho bản thân tôi. Tôi đã từng cho rằng tôi không thể thiếu anh trong giấc mơ đẹp. Tôi đã từng nghĩ đến gia đình có tôi _anh_ niềm hạnh phúc.Tôi đã từng chờ đợi để được nghe giọng anh. Tôi đã từng tự hào với bản thân vì độc chiếm tim anh. Tôi đã từng như thế.

Tôi không nghĩ mình lại wên anh. Tôi không cho bản thân mình wên anh nhanh như thế. Vì chỉ vừa đây thôi, tôi đã hỏang hốt khi nhận ra anh đã đi khỏi tim tôi từ rất lâu. Nhẹ và quá khẽ. Anh đi nhanh wá. Dù một ngày nào đó, tôi biết chắc anh sẽ lại tìm kiếm tình cảm .... ảo. Nhưng thôi, tôi đã dứt hình anh trong tâm trí, rời xa anh trong cơn mơ. Tôi và anh h là 2 người hòan tòan xa lạ.... tôi sẽ dững dưng khi gặp anh.

Anh không còn là gì nhiều vì chính anh đi ra khỏi tôi. Anh cho rẻ hình ảnh anh và tôi thì càng ngày càng không có yêu thương ai nhiều. Chai lì anh ạh. Nên anh càng không có giá trị gì nhìêu. Tôi không tiếc nuối sau cái sms cuối cùng đó. Tôi nói hết suy nghĩ và lỗi lầm của mình rồi. Tôi không tiếc, ko bao giờ nữa............

Sẽ đến lúc bạn nhận ra sự khác biệt tinh tế giữa việc giữ một bàn tay và sự ràng buộc một tâm hồn.

Sẽ đến lúc bạn nhận ra tình yêu không còn là một điểm tựa và bên nhau không có nghĩa là bình yên.

........Ước gì đừng có niềm tin

Để không phải thất vọng khi bị phản bội...
Để không phải tuyệt vọng rồi từ bỏ...
Để không phải giả vờ không tin...
Để không phải ép mình không tin nữa...

Không có nhận xét nào: