9/12/07

lan` dau noi tien'g chia tay

Đó là lần đầu tiên khi tôi yêu em ấy,một kỉ niệm của mối tình đầu trong kí ức của tôi,những chỗi ngày chúng tôi wen nhau thật hạnh phúc,thật vui vẻ.Những dòng thơ em ấy viết cho tôi,những câu nói yêu thương ấm áp và đầy hứa hẹn phút chốc lại tan theo mây khói.Tôi không trách ai cả chỉ trách mỗi mình tôi,yêu một người nhưng không biết cách giữ chặt lấy người mình yêu,đã để cho em ấy vụt bay khỏi tầm tay.Chúng tôi đã khó khăn lắm mới được ở bên nhau cùng nhau vượt qua những khó khăn trắc trở vậy mà có một hôm vào một ngày mà suốt cuộc đời tôi vẫn không thể quên được.ngày 18_3_2007 lúc đó trời âm u sắp mưa.Có lẽ ông trời biết trước ngày hôm nay tôi sẽ mất đi hết tất cả và một trận mưa để khóc cùng tôi,vào lúc 2 giờ kém 5 em ấy gọi điện cho tôi và hẹn tôi ra mạng để gặp nhau,tôi vui lắm tôi còn tưởng em ấy sẽ xin lỗi tôi và sẽ nói là rất nhớ tôi,vì trước đây 2 tuần chúng tôi đã gây gổ với nhau khi tôi nghe được chuyện em ấy đang cặp kè với 1 nguoi con trai khác.Tôi gọi điện hỏi em ấy,thì em ấy bảo (anh có yêu em không,nếu anh thật lòng yêu em thì hãy tin ở nơi em chứ).và thôi tôi lại bỏ qua.Các bạn có biết hong trước khi ra mạng tôi mặc chiếc áo sơ mi trắng mà sinh nhật thứ 16 của tôi em ấy mua tặng tôi,tôi bước đi với một nụ cười thầm và trong lòng hớn hở vì trong 14 ngày qua tôi chưa gặp em ấy chưa nghe giọng nói của em ấy,tôi thật sự nhớ em ấy lắm.Nhưng có ai mà ngờ đâu mọi chuyện lại trái ngược với điều tôi mong muốn,em ấy gặp tôi và bảo với tôi rằng "mình chia tay nhau đi anh" trời ơi một câu nói như 1 hòn đá to đập vào đầu tôi.Tôi nói em ơi anh không muốn chia tay anh rất yêu em,anhkhông biết mình đã làm điều gì sai để khiến em giận,nếu anh có làm điều gì cho em buồn lòng em hãy nói ra đi anh sẽ sữa đổi ,anh chỉ xin em một điều mình đừng có chia tay nha em.Và em bảo với tôi rằng (Quang à!anh không có làm diều gì sai hết cũng không phải là lỗi của anh),tôi hỏi thế em choanh biết lý do tại sao lại chia tay với anh em không nói tôi cứ hỏi mãi và cuối cùng em cho tôi một câu như mũi tên đâm thẳng vào tim tôi"em hết yêu anh rồi" trời ơi tình cảm hàng mấy năm qua mà tôi dành cho em ấy một lòng chung thuỷ với em ấy,màem ấy lại nỡ thốt ra như vậy.Lúc đó tôi thật sự bị ngã từ trên cao xuống tôi đau khổ cực độ tôi không ngờ người tôi yêu lại nỡ đối xử với tôi như thế.tôi dầm mưa về ,khi đi ngang qua duong` xe lua? nói thật lòng mình ,tôi muốn ngo^i` xuống duong` ray chết đi cho rồi .Hết rồi hết tất cả rồi ,nhưng tôi chợt nghĩ đến MẸ người mẹ mà tôi thương nhất nếu tôi chết đi ai sẽ nuôi mẹ đây và có nghĩ rằng mẹ sẽ đau khổ đến thế nào.Khi sinh tôi ra mẹ đã bệnh cho đến bây giờ,khó khăn lắm mẹ mới sinh tôi ra nuôi nấng yêu thương tôi .Mà sau tôi lại làm mẹ đâu lòng được,lúc đó tôi nghĩ mình đừng có vì một người con gai' mà nở đi tự tử, không xứng đáng để mình vì nho? do' mà chết .Mình phải đứng lên phải đi tiếp ,và mình cũng tin rằng hạnh phúc đang ở phía trước chờ mình.Nếu ai đó trong các bạn cũng như mình bị vấp ngã thì hãy đứng dậy sau cú ngã,hãy làm lại tất cả mình tin rằng hạnh phúc sẽ đến với các bạn .mình chúc tất cả các bạn gặp nhiều mai mắn và luôn luôn hạnh phúc thật nhiều nhé.

Không có nhận xét nào: